Trang lịch tháng 11 khi vừa nhìn đã chạm vào trái tim mình, cảm giác như lịch đang vẽ chính mình vậy. Mình gọi đây là trang lịch “Yêu chính mình”, bởi hình ảnh rất nên thơ, trong trẻo, và cách cô gái trong hình tự ôm lấy bản thân khiến trong mình dâng lên tình yêu chính mình quá đỗi!
Theo các nhà tâm lý học phân tích thì mình có xu hướng “ái kỷ” – tức là rất quan tâm tới các nhu cầu, cảm xúc, mong muốn của bản thân. Mình đã không tiếc thời gian, tiền bạc, công sức để thỏa mãn những nhu cầu cá nhân: ăn ngon, mặc đẹp, đi chơi, tự do sống theo cảm xúc…
Dẫu vậy, trung thực mà nói, lúc trước mình vẫn rất không thích nhiều điều ở bản thân: mập, lùn, mặt không xinh, ích kỷ, hay lan man, đôi khi quá tham lam thì sẽ làm liều bất chấp hậu quả…
Khi đối diện với 1 ánh mắt không hài lòng về mình, hoặc 1 sự việc không như ý, mình thường quay lại trách bản thân ngốc nghếch, dại dột, và chắc vì thế nên hay gây chuyện, làm tổn thương người khác, chẳng ai yêu… Nhìn lại trong cuộc sống, có biết bao lần mình đã ngu dốt, dại dột bị lừa tình, lừa tiền…
Sau một thời gian nhìn lại, mình nhận ra người mình hay từ chối, ghét bỏ nhiều nhất chẳng ai khác, chính là bản thân mình.
Để cảm thấy bản thân được yêu, mình thường xuyên ở trong những mối tình và lao theo nhiều cuộc vui, mong rằng sự yêu chiều từ những người yêu, người bạn sẽ khiến mình thấy nhiều tình thương hơn. Nhưng rồi, khi họ ra đi, phản bội hoặc kết thúc mối quan hệ, mình lại chìm trong cảm giác thiếu thốn, ghét bỏ chính mình, tự chê bai mình là kẻ không xứng đáng, hối hận vì đã yêu nhầm người, trách mình thật dại khờ…. Càng tìm vui ở bên ngoài, mình càng thấy mình như kẻ ăn xin tình yêu, rất khổ sở.
Nhiều năm trời mình dập dềnh sống trong cảnh này, cho đến khi mình lắng lại, tự viết ra và lắng nghe những khao khát, nỗi sợ sâu thẳm bên trong, thừa nhận những điểm mạnh – yếu, tốt – xấu của bản thân, thì tự nhiên mình có thói quen làm bạn với chính mình hơn. Từ đó, mình nhận ra có một tình yêu luôn sẵn có mà mình có thể tự trao cho chính mình, đó là hoàn toàn trung thực, chấp nhận các mặt sáng tối của bản thân. Chấp nhận quá khứ có những sai lầm. Vì cho dù thời gian có quay trở lại, thì ngày đó với sự hiểu biết đó, với hoàn cảnh đó mình vẫn sẽ hành động như vậy. Nó như một phần sứ mệnh buộc mình phải trải qua để trưởng thành. Thật vậy, mình đã trở nên cẩn thận, bình tĩnh hơn và có cái nhìn bao quát hơn về mỗi sự việc mình trải qua, rút ra cho mình những bài học quý giá mà mình tin rằng nếu không trải qua thì mình không thể trưởng thành nổi. Sự ôm ấp, chấp nhận này khiến mình thấy ấm áp, giải phóng và đầy yêu thương. Mình nhận thấy một sự thật rằng: Cho dù có đi chơi du lịch bao nhiêu nơi, thưởng thức rất nhiều bữa ăn ngon, khoác lên mình thật nhiều bộ quần áo đẹp… nhưng luôn trách móc bản thân vì những sai lầm trong quá khứ thì vẫn là ngược đãi chính mình. Bạn có thấy vậy không? Con người là mọi thứ mục đích là để tận hưởng cảm xúc vậy mà mình để cho cảm xúc tiêu cực giày vò thì những thứ khác có ý nghĩa gì? Một thân thể với đủ thứ tiện nghị bị nhấn chìm trong cảm xúc tiêu cực?
Bài hát ca ngợi tình yêu
Cảm hứng từ trang lịch, mình có một bài hát nho nhỏ để ngợi ca tình yêu này, xin chia sẻ với các bạn nhé!
Sáng thức dậy con xin biết ơn tình yêu
Ủi an con, ôm con những lúc cô đơn
Lắng nghe con, thấu hiểu hết nỗi lòng con
Tình yêu đó vốn luôn sẵn có trong con
Thật hạnh phúc
Biết ơn dâng trào
Yêu thương luôn sẵn có
Là kỳ diệu biết bao
(Chia sẻ từ chị H.N – Nv văn phòng – Sài Gòn)
Sản phẩm hữu ích với bạn
*Bạn có thể sử dụng sổ tay chữa lành “Trái tim rộng mở” như một người bạn đồng hành trong quá trình quay trở về bên trong, nuôi dưỡng tâm hồn để nâng cao tần số rung động, giảm thiểu cảm xúc tiêu cực và trở nên bình an, hạnh phúc hơn trong cuộc sống.