Hạnh phúc chân thật đã đến với tôi bằng cách nào?

Hạnh phúc chân thật đã đến với tôi bằng cách nào?

“Người nào quên mất hạnh phúc của mình mà chỉ đi tìm hạnh phúc cho người khác thì sẽ dễ dàng đau khổ.
Người nào biết tìm hạnh phúc chân thật cho chính mình, rồi tìm hạnh phúc cho người khác, thì sẽ tràn đầy hạnh phúc.”
– Trong Suốt –

Khi tôi được một người chị thân thiết đọc tặng cho tôi 2 câu này tôi, tôi đã vô cùng xúc động đến bật khóc, vì nó quá ứng với cuộc đời của tôi. Trong sự dâng trào biết ơn và xúc động này tôi xin kể ra câu chuyện của mình, hy vọng sẽ là cảm hứng cho những người có hoàn cảnh giống như tôi cũng sẽ tìm được hạnh phúc chân thật và tràn đầy!

Cuộc đời tôi có thể chia thành 2 ngả, y như 2 câu trên:
Câu đầu tiên “Người nào quên mất hạnh phúc của mình mà chỉ đi tìm hạnh phúc cho người khác thì sẽ dễ dàng đau khổ”
Đó bắt đầu từ nhiều năm về trước 5 đến 6 năm, khi tôi đang ở với người chồng đầu tiên của mình và đại gia đình nhà anh ấy. Có một đợt cả Gia đình tôi bị ốm bệnh: từ Bố Chồng, mẹ Chồng, Chồng và Con tôi đều đổ bệnh cùng một lúc… Tôi cũng không khỏe lắm, nhưng dù sao vẫn gắng gượng được. Tôi đã dốc lòng chăm lo cho mọi thành viên không quản ngày đêm để mong mọi người có thể sớm khỏe lại … Những đêm dài thiếu ngủ, chăm hết người này bệnh, người kia ốm… rồi thì ngày mọi người khỏe lên thì tôi lại ngã quỵ, không dậy lại được.
Tôi vẫn còn nhớ như in cái ngày đó: Tôi nằm đó, mệt mỏi bơ phờ, đang lơ mơ thì bố chồng tôi, lúc đó đã khỏe lại bỗng quát to: Con H đâu, sao không thấy chăm lo nhà cửa gì cả, lười trẩy thây ra, định nằm đến bao giờ, định để ai hầu nữa hả… ! Lúc đó Chồng Tôi cũng hùa theo Bố chồng mà quát tháo tôi, cả nhà hùa vào… mà chẳng thèm xem tôi đang ốm bệnh thế nào. Chẳng ai đoái hoài gì đến tôi, cái người trong những ngày qua đã dốc hết lòng chăm lo cho mọi người qua tình cảm ôm yếu đó.
Lòng tôi đau đớn, tủi thân, tôi thấy mình cứ như người hầu cho một gia đình giàu có xấu tính, vắt kiệt sức của đầy tớ mà chẳng mảy may có lòng thương xót gì huống hồ tôi lại là con dâu trong gia đình… Tôi đã cảm thấy vô cùng uất ức mà kêu than và cãi nhau với chồng tôi, nhưng anh không hề bênh tôi, còn hùa theo gia đình ăn hiếp tôi. Tôi đã quyết ly hôn sau nhiều dồn nén, uất ức và mâu thuẫn, quyết rời khỏi cái nơi chẳng có tình người gì, vô cảm ấy. Nhưng tôi đã ra đi không những chẳng có được bình an mà còn mang theo nỗi uất hận gia đình chồng và Chồng nhiều năm sau đó!

Vì nỗi đau đớn ấy cứ mãi theo tôi sau này, để rồi khi quen người bạn trai thứ nhất, rồi thứ hai… thì chỉ được một khoảng thời gian là chúng tôi chia tay. Rồi sau đó Tôi lại thấy rất ân hận vì vết thương cũ mà tôi dày vò những người sau, vẫn luôn nghi ngờ và sợ lại bị đau khổ, tổn thương như thế! Dù họ cũng đối xử tệ bạc với tôi, không chỉ chia tay mà họ còn để lại cho tôi những đứa con nhưng vì những đau đớn của quá khứ mà tôi chỉ thấy trách chính mình do tôi đã dày vò họ mới nên tình cảnh này.

Ngay thời điểm đầu năm 2023, khi đang quen người bạn trai thứ 2, tưởng như đang hạnh phúc thì anh lại đòi chia tay… bỏ tôi khi đó tôi lại phát hiện ra mình mang thai con của anh. Rất hoang moang có nên giữ đứa bé này không, một phần vì tủi nhục, phần lớn vì sức khỏe của tôi không đảm bảo….!

Qua một người bạn, tôi được gặp người chị thân thiết, chị ngồi đó hỏi han và lắng nghe hết tất cả những nỗi khổ mà tôi đã trải qua 5, 6 năm qua, một cách bình tĩnh, lắng đọng ân cần, không phán xét, hùa vào…! Cảm giác đầu tiên như bao nhiêu nỗi ấm ức, uất hận được chút ra, từng chút, từng chút một!
Rồi chị hỏi: Em có muốn chữa lành những vết thương và tìm cách để mình hạnh phúc lên không ? Nếu có thì chị em mình cùng tìm cách, nhưng cuối cùng thì Em sẽ là người quyết định có muốn ra khỏi câu chuyện hay không chứ không phải ai đó làm gì cho em được!
Tôi đã đồng ý luôn, rồi chị có nói thêm: Tình cảnh của em hiện này thì chẳng có chỗ nào để bám rồi, nếu không tìm cách tự chữa lành thì những vết thương đó sẽ theo em và làm em tiếp tục khổ tiếp, khổ chồng chất khổ không dứt!
Tôi gật đầu lia lịa !
Chị bất đầu phân tích cho tôi từng câu chuyện, từng vết thương một:
Đầu tiên là vết thương với gia đình chồng cũ, chị nói mấu chốt có 2 điều:

Một là: Mình làm sao để thấy được những điều họ làm với mình rất phù hợp với nhân quả, không có gì là quá đáng cả
Hai là: Mình cần nhận lãnh trách nhiệm của mình trong câu chuyện đó: Xem mình có phải là nạn nhân một cách oan ức hay không mà đến giờ vẫn không ra khỏi câu chuyện đó?
Rồi chị hỏi: E chăm sóc họ, là hoàn toàn vô tư không mong cầu điều gì hay không? Nếu không mong cầu thì em đã không đau khổ như này – Mà là em mong một sự quan tâm tử tế lại từ họ mà không được nên em mới đau, đúng không? Vì em đã từng kể câu chuyện em đã giúp người khác, rồi bị lừa mà em không hề đau khổ như này đúng chưa? Vì khi đó em có cần được đền đáp gì đâu?
Tôi ngớ người ra, ừ đúng thế: Mình cũng chẳng phải chăm lo hạnh phúc cho họ mà không cần vụ lợi gì, đặc biệt người thân, càng thân thì mình lại càng mong họ yêu thương, quan tâm lại mình. Thế nhưng nhân duyên xấu, sự quan tâm dành cho họ cứ như là nghiễm nhiên, là mình phải trả nợ cho họ nên họ dửng dưng mà nhận, thậm chỉ còn xỉ nhục lại mình! Trời ạ, thế mà mình lại coi mình là nạn nhân rồi ôm theo vết thương và nổi khổ nhục mãi cho đến tận bây giờ!

Tôi tỉnh cả người, đang khóc sụt sùi thì chẳng thể khóc thêm nổi nữa, hóa ra mình tự huyễn hoặc, tự đau khổ, tự cho mình là nạn nhân bao năm…. Cứ thế mà 2 chị em chúng tôi đi qua từng vết thương một chỉ với 2 cách nhìn như trên:
Chị chỉ cho tôi viết 2 nguyên tắc cứng trên và nói về nhà tôi làm hàng ngày, với mỗi người mà tôi nghĩ đã tổn thương tôi, cho đến khi tôi nghĩ đến chuyện đó thấy hiển nhiên và hoàn toàn phù hợp với nhân quả! …. viết, viết…. xong thì đốt hết đi

Chỉ vậy, tôi làm hàng ngày, hàng ngày một …. Rồi hôm nay sau hơn 6 tháng tôi gặp lại chị: Lúc này là tháng thai kỳ gần cuối, tôi chuẩn bị đón đứa con quý báu này trong rất nhiều hạnh phúc và biết ơn vô bờ. Tôi kể cho chị: Tôi đã không còn gặp ma, không bị ma quấy nhiễu nữa, cả đứa con trai 4 tuổi của tôi cũng thế!
Chị nói: Em đã chữa được những vết thương trong lòng, giờ không còn sự oán hận, giận dữ, bi oan nữa nên “Ma” là nơi mà những người gặp nhiều đau khổ tái sinh vào họ không dọa được em nữa. Sự bình an của em đã truyền được cho con em, một đứa trẻ như tờ giấy trắng, nó rất nhạy cảm với trạng thái của người gần nó nhất. Nên nó cũng được hưởng lợi như vậy!

Tôi có kể thêm cho Chị: Giờ Tôi nói con nó nghe, còn trước Tôi đánh mắng, chửi bới, dùng nó để chút giận nên nó rất bướng, đánh đập em nó và càng nói càng nổi khùng:
Giờ hỏi: Con đánh em thì em có đau không? Con không thương em à? Nó gật. Rồi sau đó nó không đánh mà chơi và yêu em nó hơn … Đúng là khi nói với một tâm yêu thương thì con tôi nhận được sự yêu thương đó nên nó tự hướng về những điều tốt!
Bố mẹ tôi cũng tốt lên, yêu thương con cái hơn. Ai nói gì xấu về con mình, về chồng/ vợ mình, họ lại đổi thái độ bênh vực chứ không hùa vào nghi ngờ, người nhà mình nữa

Bình yên đã trở lại với mẹ con và gia đình tôi y như vế sau: Người nào biết tìm hạnh phúc chân thật cho chính mình, rồi tìm hạnh phúc cho người khác, thì sẽ tràn đầy hạnh phúc.

Giờ thì chỉ một nỗi khổ nhỏ thôi, tôi cũng không chủ quan mà tìm hiểu để chấp nhận như nó vốn là, và chỉ tập trung vào chăm lo hạnh phúc cho mình mà không mong cầu tìm hạnh phúc từ bên ngoài nữa. Từ những đau khổ trước, hành động chăm lo hạnh phúc cho người khác trước, chỉ là sự che đậy rằng mình cố làm để mong sự đền đáp hạnh phúc từ họ. Nhưng ôi thôi, gặp phải duyên xấu, oan gia trái chủ, thì họ cứ mặc nhiên hưởng mà dửng dưng vô tình chẳng quan tâm đến mình. Chỉ có mình ôm nỗi hận vì chẳng được đền đáp lại, thậm chí còn là tác nhân để người ta lợi dụng, làm điều xấu thì chẳng tốt gì cho mình và cả cho họ… cả hai bên đều dễ dàng gặp đau khổ!

Giờ đây, mỗi ngày mới với tôi là một ngày khám phá mới mẻ, Tôi – một người mẹ đơn thân của 3 con nhỏ, nhưng lại rất bình yên, vui vẻ vì biết tìm hạnh phúc chân thật cho mình, và hữu xạ tự nhiên hương mang lại hạnh phúc cho con và gia đình. Giờ đây mẹ con tôi, trong căn nhà nhỏ, với mảnh vườn tuy nhỏ, nhưng rau trái xum xuê, quây quần bên nhau. Tôi thấy mình rất có giá trị, ai đó bỏ mẹ con tôi thì thật đáng tiếc chứ tôi chẳng phải mong tìm hạnh phúc từ đâu nữa cả! Mong mọi niềm an vui, hạnh phúc sẽ đến với mọi người, mọi nhà. Mong những người mẹ có hoàn cảnh như tôi biết tìm hạnh phúc chân thật cho mình và cho gia đình của chính mình!
(Câu chuyện thật của chị VH – Hà Nội)


*Hãy tự chữa lành và mang tình yêu vào các mối quan hệ trong cuộc sống của bạn! Khi bạn đang băn khoăn, đang lo lắng hay đang có bất kì vấn đề gì cần được giải đáp, hãy rút một lá bài để nhận ra thông điệp gợi ý cho câu trả lời bên trong của mình nhé!

Link app rút bài cho băn khoăn của bạn

Đặt hàng ngay

Phật lịch 2025 

Địa chỉ
Số lượng
Tổng tiền
0.00
đ

Thông số sản phẩm

Quy cách
Không có
Thông số SP
Không có
Kích thước hộp
Không có
Chất liệu
Không có
Chân đế
Không có
Lò xo
Không có